Rập khuôn
Ngày nay, về mặt tâm người ta nhấn mạnh quá nhiều vào việc tìm kiếm chính mình. Điều này quan trọng, nhưng có một điều khác lại còn quan trọng hơn, đó là sống con người của mình, hoặc nói đúng hơn, trở nên chính mình. Xã hội không giúp ích gì được. Xã hội nói với chúng ta bằng quá nhiều cách thức, rằng hầu như chúng ta có thể sống con người của mình, bằng cách hành động và trở nên giống như người khác. Khi vị giám đốc huyền thoại của câu lạc bộ bóng đá Liverpool là Bill Shankley nghỉ hưu, Bob Paisley được chỉ định kế tục vai trò này. Vốn tính tình kín đáo, nói năng mềm mỏng, lúc đầu, Paisley đã từ chối công việc này, vì nhận ra rằng đó sẽ là một công việc đầy khó khăn. Cuối cùng, sau nhiều lần được thuyết phục, ông đồng ý nhận nhiệm vụ. Quả thật là công việc nặng nề, khi phải kế nhiệm một con người thành công như Bill Shankley. Liverpool không chỉ được khen ngợi do thành công về lãnh vực bóng đá, mà còn do có một phương pháp đặc biệt về cách thức điều hành bóng đá. Giám đốc, các cầu thủ, các quí bà pha trà – tất cả đều cảm thấy mình là thành phần của một đại gia đình. Đó là cách thức điều hành của câu lạc bộ. Ngay từ lúc đầu, có một sức ép nặng nề đòi hỏi Paisley phải trở thành một Bill Shankley khác. Nhưng ông kháng cự lại khuynh hướng này. Thay vào đó, ông đưa ra cách làm việc riêng của mình. Ông sắp xếp để tiếp tục những truyền thống của câu lạc bộ, trong khi vẫn giữ lại cá tính độc nhất của con người mình. Và ông đã tiếp tục thành công, thậm chí lại còn hơn cả Shankley.Đến khi về hưu, người ta hỏi ông về bí quyết thành công. Ông trả lời “Không có cách thức nào có thể trở nên vĩ đại được, khi bạn bắt chước người khác. Bạn phải trở nên chính mình thôi”. Quả thật đó là những lời nói khôn ngoan. Cả Shankley lẫn Paisley đều là những người rất thành công. Và cả hai tính cách vĩ đại đạt được đều vượt ra ngoài dư luận. Nhưng để đạt được sự vĩ đại theo con người riêng của mình, có thể không được phổ biến đối với sự thành công theo truyền thống.
Nhiều người đạo đức không nên thánh được, vì họ không bao giờ thành công trong việc sống con người của mình. Trở nên một vị thánh không phải là sống khổ hạnh, hoặc ngay cả sống nghiêm túc và gây ấn tượng. Nhưng người ta phải trở nên chính mình. Các thánh giúp đỡ chúng ta làm điều này, ngay cả các vị thánh nhỏ. Các ngài đã giương cao trước mặt chúng ta một viễn cảnh về đời sống cao cả hơn và trong sạch hơn. Các ngài là những mẫu mực, những giáo viên, bạn bè, luật sư của chúng ta. Bất kể đường đời của chúng ta ra sao, điều thực sự quan trọng là chúng ta hãy trở nên chính mình, con người duy nhất của mình. Nhưng điều tốt đẹp nhất mà chúng ta có thể thực hiện được, đó là trở nên người mà Thiên Chúa muốn chúng ta trở thành. Đó không phải là khước từ cuộc sống hoặc cố gắng trở nên một người nào khác, nhưng là phát triển mầm sống bên trong con người của chúng ta. Đây chính là cuộc hành trình trở về nhà Cha.
Đã đọc: 830 |