Tình yêu
Vào một buổi chiều, khi từ trường trở về nhà, những đứa trẻ đều đến khu vườn của ông Giant để vui chơi với nhau. Ðây là một khu vườn thật dễ thương,với thảm cỏ xanh rì và những bông hoa thơm ngát. Ở đó, còn trồng 12 cây táo, mà vào mùa xuân, trổ ra những bông hoa xinh xắn, và vào mùa thu, trĩu nặng những quả táo đỏ thật to. Có một lần kia, ông Giant đi vắng trong vòng 7 năm. Vào một ngày mùa đông, khi trở về nhà, ông nhìn thấy những đứa trẻ đang chơi đùa trong vườn. Ông rất tức giận, và la lên "Ra khỏi đây ngay! Ðây là khu vườn của ta. Không một ai được vào đây chơi, ngoại trừ ta."
Ông đuổi chúng ra, rồi đặt một tấm bảng lớn ở ngay cổng ghi rằng "NHỮNG KẺ NÀO XÂM PHẠM VÀO ÐÂY, SẼ BỊ ÐUỔI". Từ bấy giờ, những đứa trẻ không còn chỗ nào để chơi nữa, ngoại trừ chơi trên đường phố đầy bụi bặm. Chúng thường đi vòng quanh những bức tường cao một cách buồn bã.
Mùa xuân đến, khắp nơi trên mặt đất, những bông hoa xinh xắn nở rộ,và từng bầy chim hót líu lo. Nhưng mùa đông vẫn còn trong khu vườn của ông Giant. Không hề có một chiếc lá xanh, một ngọn cỏ biếc,hoặc một bông hoa nào xuất hiện. Tại đó, những con chim không buồn hót. Tuyết phủ đầy trên cỏ một lớp trắng xóa, và sương mù tô điểm màu bạc trên các thân cây. Rồi có thêm cả ngọn gió từ phương bắc và mưa đá.
Trong khi đang ngồi cạnh cửa sổ, và nhìn ra bên ngoài khu vườn lạnh lẽo của mình, ông Giant nói "Tôi không thể hiểu được tại sao mùa xuân lại đến chậm thế. Tôi hy vọng rằng thời tiết sẽ mau chóng thay đổi". Nhưng mùa xuân không bao giờ đến, cả mùa hè cũng vậy. Mùa thu đến, đem lại hoa quả cho tất cả mọi khu vườn, ngoại trừ khu vườn của ông.
Năm sau, vào một buổi sáng khi thức dậy, ông nhận ra là mưa đá ngừng đổ xuống, và ngọn gió từ phương bắc ngừng thổi. Khi ngửi thấy mùi vị dễ chịu, ông nói "Tôi tin rằng cuối cùng, mùa xuân đã đến". Ông nhảy khỏi giường, nhìn ra bên ngoài cửa sổ, và thấy một quang cảnh tuyệt vời. Những đứa trẻ đã lẻn vào trong vườn, qua một cái lỗ nhỏ trên tường, và đang ngồi đu đưa trên những cành cây. Những thân cây thật vui mừng khi thấy bọn trẻ trở lại, đến nỗi chúng đã trổ đầy hoa.
Ông Giant lặng lẽ đi vào trong vườn, và tiến lại gần lũ trẻ, với nụ cười rộng mở trên gương mặt ông. Thế rồi bằng một giọng tử tế, ông nói với chúng ta "Từ bây giờ, đây là khu vườn của các cháu". Ông đập bỏ bức tường. Khi mọi người đi ra chợ ngang qua đó, họ nhìn thấy ông Giant đang chơi đùa với lũ trẻ, trong khu vườn đẹp nhất, mà họ chưa từng thấy.
Câu chuyện hay này của Oscar Wilde là một lời chú thích về giới răn yêu thương của Thiên Chúa. Khi khước từ tình yêu, là chúng ta xây một bức tường chung quanh bản thân chúng ta. Nhưng chính chúng ta là người chịu đau khổ trước hết.
Chúng ta tự kết án chính mình, bằng một mùa đông của nỗi cô đơn và bất hạnh.
Nhưng khi chúng ta yêu thương, thì bức tường đổ sụp xuống. Chúng ta cởi mở tâm hồn mình ra với người khác. Và bản thân chúng ta được ích lợi trước hết. Chúng ta cảm nghiệm được một mùa xuân tình cảm, lòng tốt, an bình và niềm vui.
Tình yêu ban tặng nhiều ích lợi cho người nào biết yêu thương. Một trong những quà tặng vĩ đại nhất, đó là niềm vui. Ðức Giêsu nói với các tông đồ của Người "Nếu anh em giữ các điều răn của Thầy, anh em trở lại trong tình yêu của Thầy, như Thầy đã giữ các điều răn của Cha Thầy, và ở lại trong tình yêu của Người. Thầy đã nói với anh em các điều ấy, để niềm vui của Thầy trong anh em, và niểm vui của anh em được nên trọn vẹn".
Ðức Giêsu nói về tình yêu và niềm vui theo cùng một hơi thở. Ðó là vì hai yếu tố này liên kết với nhau một cách sâu xa. Niềm vui là kết quả của tình yêu. Niềm vui là một trái tim chan chứa. Số lượng niềm vui mà chúng ta có được tỉ lệ với tình yêu mà chúng ta chia sẻ với người khác. Nếu chúng ta không có được niềm vui theo như chúng ta có thể có, thì tình trạng này nói với chúng ta về một điều gì đó.
Đã đọc: 868 |