Yêu thương và phục vụ
Trong bầu khí linh thiêng trang trọng của buổi chiều hôm nay, Họi Thánh tưởng niệm hai hành vi cao cả Đức Giêsu đã làm trước khi đi chịu chết: (1) Rửa chân cho các môn đệ; (2) Bữa Tiệc Thánh Thể đầu tiên. Hôm nay Đức Giêsu đi vào giờ của Người, giờ định mệnh, với tất cả ý thức sáng suốt và quả cảm. Người biết Người sẽ chết, nhưng là một cái chết tự nguyện để tuân hành trọn vẹn thánh ý Chúa Cha, và là một cái chết vô tội để cứu chuộc toàn thể loài người. Hai hành vi Đức Giêsu làm (rửa chân; lập Bí Tích Thánh Thể) đều nói lên ý tưởng đó. Nhưng cả hai hành vi ấy đều phát đều được thực hiện “chỉ vì yêu”. Đây là tình thương vô bờ bến của Đức Giêsu đối với nhân loại, đối với các môn đệ, đối với từng con người. Đúng y như câu mở đầu của bài Tin Mừng cho thấy: “Người vẫn yêu thương những kẻ thuộc về mình còn ở thế gian, và Người yêu thương họ đến cùng” (Ga 13,1) và lời tuyên bố của Đức Giêsu sau đó: “Không có tình thương nào cao cả hơn tình thương của người đã hy sinh tính mạng vì bạn hữu của mình” (Ga 15,13). 1) Rửa chân Trong bầu khí linh thiêng và yêu thương của Bữa tiệc Vượt Qua, Đức Giêsu đã đi rửa chân cho các môn đệ. Đây là hành vi mà ngay người nô lệ Do-thái cũng không phải làm cho ông chủ Do-thái. Chỉ nô lệ ngoại quốc mới phải rửa chân cho một người chủ Do-thái. Các môn đệ không phải là chủ, Đức Giêsu lại không phải là nô lệ ngoại quốc! Ông Phêrô đã thay mặt anh em nêu thắc mắc. Đức Giêsu đã trả lời: “Việc Thầy làm, bây giờ anh chưa hiểu, nhưng sau này anh sẽ hiểu” (Ga 13,7). Khi “cởi áo ra” để chuẩn bị rửa chân là Đức Giêsu sống trước cái chết của mình, như người mục tử “bỏ mạng” vì đàn chiên. Khi Người “mắc áo lại” là Người sống trước cuộc Phục Sinh của Người, như Người đã nói: “Tôi có quyền hy sinh và có quyền lấy lại mạng sống ấy” (Ga 10,18). Chiều hôm nay, Đức Giêsu ra tay cứu thế; lễ Vượt Qua sắp bắt đầu. Người cần phải thanh tẩy các môn đệ. Không ai tự thanh tẩy mình được. Đức Giêsu đã rửa chân cho các môn đệ, nghĩa là báo trước cái chết và sự sống lại của Người, để mọi việc ăn năn của chúng ta luôn nhận được ơn tha thứ. Nhưng hành vi này cũng là một hành vi diễn tả tình bác ái huynh đệ. Đức Giêsu đã làm như thế là để cho các môn đệ một tấm gương về cách sống trong Họi Thánh. Chính vì thế hôm nay Họi Thánh muốn người đứng đầu cộng đoàn tự mình thực hiện nghi lễ rửa chân. Xin anh chị em cầu nguyện cho các linh mục, các chủ chăn, những người lãnh đạo cộng đoàn trở thành những người phục vụ chân chính. Xin anh chị em cũng tha thứ cho các vị vì bao lần không có tâm tình và thái độ phục vụ cho đủ: làm linh mục là một ơn nhưng-không Chúa ban để làm người phục vụ, nhưng người ta cũng có thể coi đó là một đặc quyền để khẳng định vị trí trên trốc, mà đòi hỏi được phục vụ. Xin anh chị em cùng chia sẻ trách nhiệm xây dựng cộng đoàn giáo xứ hay các cộng đoàn tu trì thành gia đình hiệp nhất yêu thương, với người lãnh đạo anh chị em, nhờ cùng phục vụ khiêm tốn. 2) Lập Bí Tích Thánh Thể Đức Giêsu đã thiết lập Bí Tích Thánh Thể trong khuôn khổ lễ Vượt Qua, Tiệc Giao Ước. Đây là nghi lễ tưởng niệm nhắc Thiên Chúa nhớ lại lòng Người thương xót để tiếp tục cứu độ. Đây cũng là nghi lễ tưởng niệm nhắc dân nhớ lại các hồng ân đã nhận để cảm tạ, ngợi khen Thiên Chúa và tuân giữ mọi điều lệ của Giao ước cho trung thành. Đây cũng là nghi lễ hiện tại hóa Giao ước tình yêu Thiên Chúa đã ký kết với Dân Người. Trong bí tích này, khi Đức Giêsu nâng tấm bánh và chén rượi lên mà nói: “Đây là Mình Thầy … Đây là Máu Thầy”, Người thật sự ban Thịt và Máu Người cho chúng ta. Nhưng trong ngôn ngữ Do-thái của Đức Giêsu và của thánh Phaolô thời ấy, “thân thể/mình” không chỉ là một phần của con người, cùng với linh hồn và trí tuệ. “Thần thể/mình” là trọn vẹn cuộc đời của Đức Giêsu với mọi yếu tố vui buồn sướng khổ, thành công thất bại, còn “máu” là một biến cố, là cái chết. Đức Giêsu đã dùng Bí Tích Thánh Thể để làm cho các môn đệ được kết hợp với Người và kết hợp với nhau, Người đã dùng Bí Tích Thánh Thể để làm nên Họi Thánh như thế đó. Thánh Phaolô đã hiểu điều đó khi viết: “Khi ta nâng chén chúc tụng mà cảm tạ Thiên Chúa, há chẳng phải là dự phần vào Máu Đức Ki-tô ư? Và khi ta cùng bẻ Bánh Thánh, đó chẳng phải là dự phần vào Thân Thể Người sao? Bởi vì chỉ có một tấm Bánh, và tất cả chúng ta chia sẻ cùng một Bánh ấy, nên tuy nhiều người, chúng ta cũng chỉ là một thân thể” (1 Cr 10,16-17). Tuy nhiên, khi Đức Giêsu bảo các môn đệ “hãy làm việc này mà nhớ đến Thầy”, là Người muốn các môn đệ, là hình ảnh Họi Thánh, hãy làm ra Bí Tích Thánh Thể liên tục để Đức Giêsu lại tái hiện, giúp mọi người cùng chết để cùng sống lại và về với Chúa Cha. Lý do là vì đã cùng hiệp thông với Đức Giêsu trong lời truyền phép: “Đây là Mình Thầy”, chúng ta cũng phải hiến dâng cuộc sống vì anh chị em, đã hiệp thông với Đức Giêsu mà nói: “Đây là Máu Thầy”, chúng ta cũng phải hiến dâng cả cái chết vì anh chị em mình. Qua hành vi hiến dâng cuộc sống và cái chết ấy, tự nguyện, trong sự hiệp thông với Đức Giêsu, chính Người tháo gỡ ta khỏi ách nô lệ tội lỗi và cho ta đi vào cuộc sống mới. Tuy nhiên, nếu chúng ta nhất định chọn đi theo con đường riêng của chúng ta, Đức Giêsu chẳng thể làm gì để ngăn cản chúng ta, như Người đã không ngăn cản Giuđa khi ông rời phòng tiệc để đi vào trong đêm tối (Ga 13,30), “đêm tối” vì không còn hiệp thông với Đức Giêsu là ánh sáng cho trần gian, “đêm tối” vì không còn hiệp thông với anh chị em. Chính vì thế, trong khóa hợp khoáng đại của Hội Đồng Giáo Hoàng về Giáo dân ngày 25/11/2004, Đức giáo hoàng đã nói: “Thánh thể là con tim của giáo xứ, nguồn mạch của sứ vụ và sự hiện diện giáo xứ, đổi mới giáo xứ mi mi. Trn thực tế, gio xứ l một cộng đồng những người đ được rửa tội, là những người diễn tả căn tính của mình hơn hết qua sự cử hành hy lễ Thánh Thể”. Giờ đây chúng ta sắp cử hành tất cả những công việc trọng đại ấy. Xin Đức Giêsu giúp chúng ta từ bỏ con người cũ trong nghi thức rửa chân này, để tiến sang kết hợp mật thiết hơn với Người trong mầu nhiệmThánh Thể, hầu sau đó, ta sống cuộc đời mới trong tình yêu thương huynh đệ, trong nỗ lực phục vụ khiêm tốn mỗi ngày.
Đã đọc: 1295 |