Những đòi hỏi của đức tin
Đức tin là một ân huệ Chúa ban cho chúng ta. Nhưng ân huệ ấy không phải là một trái chín để chúng ta chỉ việc hưởng thụ, cũng không phải là viên ngọc để chúng ta cất giữ cẩn thận. Nó là một hạt giống được gieo vào tâm hồn mỗi người. Hạt giống ấy cần phải biến đổi: nảy mầm, lớn lên và sinh hoa kết trái. Chúa Giêsu đã dùng nhiều dụ ngôn để diễn tả điều này. Khi một người đến xin rửa tội, Giáo hội hỏi: "Con xin điều gì?" Người đó thưa: "Con xin đức tin." Giáo hội rửa tội cho họ, và từ lúc đó, họ chính thức tiếp nhận Đức tin. Thế nhưng qua năm tháng, Đức tin đó thật sự lớn mạnh trong người này, và nơi người khác, Đức tin đó lại vội vã chết đi, hoặc sống èo ọt, không sinh hoa trái. Đâu là nguyên nhân của sự khác biệt? Đó chính là thái độ của con người. Họ có tích cực cộng tác với Thiên Chúa trong việc chăm sóc và bảo vệ hạt giống đó, hay thờ ơ lãnh đạm, hoặc tệ hơn nữa, cố tình phá hủy mầm sống của hạt giống. Cái khó khăn ở đây, chính là hạt giống Đức tin đòi hỏi nơi chúng ta rát nhiều cố gắng và sự chấp nhận tuyệt đối, vô điều kiện, vượt khả năng con người. Câu truyện trong Phúc âm hôm nay là một bằng chứng.
Kinh nghiệm và lý luận cho Tôma thấy rằng, một người đã chết thì không thể sống lại được. Tôma vừa chứng kiến cái chết của Thầy mình. Chính Ngài đã tắt thở và được mai táng trong mộ. Vậy mà bạn bè lại nói với chàng: Thầy đã sống lại và đã gặp gỡ các anh em ở nơi này, nơi kia. Thật là phi lý và hoang đường... Hiểu được tâm trạng đó, Chúa Giêsu đã đích thân xuất hiện trước mặt Tôma để củng cố niềm tin của chàng, đồng thời cho chàng thấy rằng, nhiều khi Đức tin đòi hỏi sự chấp nhận vô điều kiện và vượt trên mọi lý luận. Thật vậy, cuộc sống Đức tin của chúng ta đầy dẫy những "chấp nhận, tín thác, khuất phục". Tôi chấp nhận có Thiên Chúa Ba Ngôi, mà tôi hoàn toàn không hiểu gì. Tôi trao phó đời tôi cho Đức Kitô, Đấng mà tôi chưa bao giờ gặp mặt. Tôi cúi đầu trước một sự kiện mà tôi không thể lý luận được: Thiên Chúa vĩnh cửu và vô hình lại được một trinh nữ cưu mang và hạ sinh. Tôi tin và ánh sáng Đức tin soi dẫn tôi, nhưng nhiều lúc tôi cảm thấy mình đi trong bóng tối, trong ngõ cụt, trong nghi ngờ... Các tông đồ cũng vậy, dù được sống bên cạnh Chúa, cũng đã phải thốt lên : "Xin Thầy thêm đức tin cho chúng con". Hiểu như vậy, chúng ta sẽ cố gắng hơn trong việc cộng tác với Thiên Chúa để phát triển Đức tin. Bởi vì, một mình chúng ta, chúng ta sẽ bất lực, Đức tin sẽ chết, nhưng có Ngài, Đức tin chúng ta sẽ lớn mạnh, vì "Không có gì Thiên Chúa không làm được" (Lc1,37). Thánh Phaolô đã cảm nghiệm được điều này: "Tôi có thể làm được mọi sự trong Đấng ban sức mạnh cho tôi" (Phl 4,13). Và nếu lúc nào gặp tối tăm mù mịt, chúng ta hãy tự nhủ: "Dù phải bước qua thung lũng tối, tôi vẫn không sợ, vì Chúa ở cùng tôi" (Tv 23,4). Ngoài ra, chúng ta cũng phải thực hành Đức tin trong cuộc sống hằng ngày của chúng ta. Sống và nghĩ như thế, tức là chúng ta đang làm cho hạt giống Đức tin lớn mạnh để sinh hoa kết quả.
Đã đọc: 1197 |