Hành trang tồng đồ (Lc 10,1-12.17-20)
Suy niệm: Người đi đường cần phải mang theo bao bị, túi xách. Đi càng lâu càng xa, bao bị càng lớn, va li càng to. Vậy mà Đức Giê-su lại căn dặn người môn đệ ra đi rao giảng Tin Mừng không túi tiền giắt lưng, cũng chẳng bao bị, túi xách, va li. Lỡ hết tiền dọc đường chẳng lẽ ngửa tay xin? Không có đồ dùng cá nhân thì lấy gì lo cho những nhu cầu tối thiểu? Chúng ta cần phải hiểu đúng lời Đức Giê-su, Ngài muốn hành trang người tông đồ phải là hành trang gọn nhẹ, đơn giản hết sức. Đúng hơn nữa, hành trang ấy phải là lòng yêu mến Thiên Chúa, tâm tình nhiệt thành đối với các linh hồn, những con người chưa biết Tin Mừng Nước Trời. Chính lòng yêu mến Chúa và công cuộc Nước Trời mới là hành trang cho sinh hoạt mỗi ngày của những ai muốn làm tông đồ.
Mời Bạn: Hãy ghi nhớ lời Thánh Gandhi: “Một vật cứng rắn đên đâu, cũng sẽ tan chảy trong lửa tình yêu. Nếu vật ấy không tan chảy, chính vì ngọn lửa không đủ mạnh.” Bạn sẽ làm gì để lửa yêu mến các linh hồn làm tan chảy sự dửng dưng của bạn đối với công cuộc truyền giáo và sau đó làm tan chảy các tâm hồn khác?
Chia sẻ: Tại sao cuộc sống của tôi chưa là lời chứng về Tin Mừng Chúa Ki-tô cho người chung quanh?
Sống Lời Chúa: Gia đình tôi sẽ kết nghĩa với một gia đình ngoài Công giáo để cầu nguyện cho họ, bắc nhịp cầu thông cảm, để nhờ đó chia sẻ tình yêu Chúa với họ.
Cầu nguyện: Sốt sắng hát bài: “Lạy Chúa, xưa Chúa đã phán...” để cầu cho việc truyền giáo.
----------------------
Chấm nối chấm ...
Sau đó, Chúa chỉ định bảy mươi hai người khác, và sai các ông cứ từng hai người một đi trước, vào tất cả các thành, các nơi mà chính Người sẽ đến.
Người bảo các ông: "Anh em hãy ra đi. Này Thầy sai anh em đi như chiên con đi vào giữa bầy sói. Đừng mang theo túi tiền, bao bị, giày dép. Cũng đừng chào hỏi ai dọc đường".
Vào bất cứ nhà nào, trước tiên hãy nói: "Bình an cho nhà này!". Nếu ở đó, có ai đáng hưởng bình an, thì bình an của anh em sẽ ở lại với người ấy; bằng không thì bình an đó sẽ trở lại với anh em. Hãy ở lại nhà ấy, và người ta cho ăn uống thức gì, thì anh em dùng thức đó, vì làm thợ thì đáng được trả công. Đừng đi hết nhà nọ đến nhà kia.
Vào bất cứ thành nào mà được người ta tiếp đón, thì cứ ăn những gì người ta dọn cho anh em. Hãy chữa những người đau yếu trong thành, và nói với họ: "Triều Đại Thiên Chúa đã đến gần các ông". Nhưng vào bất cứ thành nào mà người ta không tiếp đón, thì anh em ra các quảng trường mà nói: "Ngay cả bụi trong thành các ông dính chân chúng tôi, chúng tôi cũng xin giũ trả lại các ông. Tuy nhiên các ông phải biết điều này: Triều Đại Thiên Chúa đã đến gần".
ĐÔI TAY CỦA CHÚA
Vào cuối chiến tranh thế giới lần thứ 2, để thu phục thiện cảm và tin tưởng của người dân trong làng vừa mới đuợc giải phóng khỏi tay Đức Quốc xã, toán lính thuộc lực lượng Đồng minh cố gắng lượm lại từng mảnh vỡ của bức tượng Chúa Giêsu đã được dựng lên ở quảng trường trước ngôi nhà thờ nhỏ. Sau nhiều ngày cố gắng, họ đã gắn lại được gần như toàn bức tượng của Chúa. Nhưng chỉ có đôi tay bức tượng đã bị vụn nát không thể nào hàn gắn lại được. Sau nhiều giờ bàn luận, một người trong số họ có sáng kiến tìm lấy hai khúc gỗ gắn vào nơi hai cánh tay bị bể nát, rồi viết vào đó hàng chữ bất hủ: “Chính bạn là đôi tay của Chúa”.
Trong bài Tin mừng hôm nay, Đức Giêsu sai các môn đệ ra đi đến với muôn dân đang trong cảnh lầm than, vất vưởng. Thật vậy, các môn đệ là những “đôi tay” của Chúa, đôi tay ban bình an, đôi tay chữa lành, đôi tay mang niềm hy vọng đến cho mọi người.
Ngày hôm nay, Chúa Giêsu cũng mời gọi chúng ta, những môn đệ của Người, ra đi, giang rộng vòng tay yêu thương đón nhận những người nghèo khổ, những người bị bỏ rơi, những người tội lỗi, hay bất cứ người nào đang cần sự giúp đỡ. Chúng ta hãy mang bình an của Chúa đến với họ, hãy xin Chúa chữa lành những vết thương lòng của họ.
Lạy Chúa, xin cho chúng con luôn biết đi ra khỏi cái tôi ích kỷ để đến với tha nhân, những người đang cần chúng con. Xin Chúa ban cho chúng con đầy tràn Thần Khí của Chúa để chúng con mang niềm vui, hy vọng đến với mọi người.
Đã đọc: 1313 |