Kitô hữu thật có phúc (Mt 13,10-17)
Suy niệm: Trong ngày Hài Nhi Giê-su được cha mẹ Người dâng trong đền thờ, ông già Si-mê-on tràn ngập hạnh phúc vì được gặp và bồng ẵm Đấng Cứu Thế. Quá xúc động trước diễm phúc lớn lao ấy, ông đã dâng lên Thiên Chúa lời ca ngợi: “Giờ đây xin để tôi tớ này được an bình ra đi, vì chính mắt con được thấy ơn cứu độ” (Lc 4,30-31). Nếu chỉ tiếp xúc với Đức Ki-tô trong giây lát mà ông Si-mê-on đã thấy mình có phúc, thì các môn đệ, những người đang thụ giáo với Thầy Giê-su, càng có phúc hơn nữa. Sở dĩ họ được gọi là “có phúc” vì họ đang được nghe tận tai những lời của Đấng mà các tiên tri loan báo nhưng không được gặp, được thấy tận mắt Đấng mà cha ông họ mong đợi nhưng không được xem thấy. Được gặp gỡ Đấng Cứu Thế là diễm phúc lớn nhất, ngoài ra không còn điều gì khác đáng mơ ước nữa.
Mời Bạn: Thừa hưởng gia tài cha ông ta trong đức tin lưu truyền, ta cũng có phúc. Giáo hội Tông truyền đảm bảo cho lý trí và đức tin của từng người. Việc còn lại của ta là làm sao tìm gặp được hạnh phúc khi sống đời Ki-tô hữu trong tương quan với Đấng hứa ban phúc trường sinh cho mình.
Sống Lời Chúa: Muốn được như thế, ta phải biết đọc các dấu chỉ của thời đại mà chúng ta đang sống. Đó là những “dụ ngôn mới” chuyển tải thông điệp của Chúa đến với ta. Đó là kho tàng mà chúng ta “các kinh sư thời đại mới” cần suy gẫm để được hạnh phúc muôn đời.
Cầu nguyện: Lạy Cha, xin giúp con biết sử dụng ngũ quan để thưởng thức cuộc sống này, đồng thời cũng nhận ra dấu vết của Chúa là Đấng Quan Phòng đang sống và hoạt động giữa chúng con.
-----------------------
Chấm nối chấm ...
“Các ngươi có lắng tai nghe cũng chẳng hiểu, có trố mắt nhìn cũng chẳng thấy; vì lòng dân này đã ra chai đá”.
MỞ LÒNG ĐỂ TIN
Đức Giêsu đến gặp gỡ con người và nói cho họ biết về Nước Trời. Vì Nước Trời là một mầu nhiệm khó hiểu nên Người dùng những kiểu sánh ví để diễn tả mà chúng ta gọi là dụ ngôn. Nói cách khác, dụ ngôn dùng để nói với những người trong cuộc, những người sống trong tình thân với nhau. Vì thế, để hiểu được dụ ngôn, cần phải có hai đức tính quan trọng, đó là tâm hồn rộng mở và ước muốn tìm hiểu.
Với các môn đệ, vì đã được đón nhận vào cộng đoàn của những kẻ tin Đức Giêsu, nên các ông có thể hiểu rõ những mầu nhiệm. Trái lại, những kẻ ở bên ngoài, như các Luật sĩ và Biệt phái, vì kiêu hãnh, khép kín, định kiến, thì khi nhìn vào các mầu nhiệm họ chỉ thấy bí ẩn và khó hiểu.
Hôm nay, Đức Giêsu khẳng định với các môn đệ: “…phần anh em, mắt anh em thật có phúc vì được thấy, tai anh em thật có phúc vì được nghe”. Ước gì chúng ta được vào số những người môn đệ của Đức Giêsu, nghĩa là những người thấy, nghe và hiểu, cũng như nhận ra ý Chúa trong mọi biến cố cuộc sống.
Lạy Chúa, xin thêm đức tin cho chúng con, để chúng con khiêm tốn thấy Ngài đang tỏ mình giữa lòng cuộc sống.
Đã đọc: 792 |