Trung tín từ việc nhỏ (Lc 16,1-13)
Suy niệm: Một sợi tơ mỏng manh nhỏ bé dường như chẳng làm nên tích sự gì. Nhưng bạn nên nhớ rằng tấm lụa mượt mà kia đã được dệt bằng những sợi tơ như thế. Cuộc đời chúng ta được kết dệt bằng biết bao việc nho nhỏ được trải đều trong khắp cả đời sống thường ngày. Từng giây, từng phút trong đời, một cử chỉ yêu thương, một lời nói dịu dàng, một hy sinh kín đáo, một cái nhìn cảm thông, một ý tưởng ngay lành, tất cả những điều đó, từng chút chút một, sẽ dệt nên cuộc sống tươi đẹp, hào hùng thấm đầy ơn phúc của Thiên Chúa. Chúa Giê-su đã nhắc nhở chúng ta: “Ai trung tín trong việc rất nhỏ thì cũng trung tín trong việc lớn, ai bất lương trong việc rất nhỏ, thì cũng bất lương trong việc lớn” (Lc 16,10).
Mời Bạn: Hãy nhìn ngắm Chúa Giê-su tại Na-da-rét, Ngài đã trung tín với bổn phận hằng ngày để chu toàn thánh ý Chúa Cha. Chúa cũng mời bạn, hôm nay và trong cả cuộc đời, hãy làm những việc bổn phận dù là rất đỗi tầm thường, nhưng hãy làm với lòng yêu mến Chúa.
Chia sẻ: Bạn có cảm nhận được niềm hạnh phúc cao thượng khi bạn có một việc giúp ích nho nhỏ để đem lại niềm vui và hạnh phúc cho tha nhân?
Sống Lời Chúa: Để sống Lời Chúa mời gọi hôm nay tôi sẽ cố gắng chu toàn bổn phận hằng ngày, bổn phận đối với Chúa và đối với những người thân yêu của tôi.
Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su đáng mến, xin cho con biết trung thành với Chúa khi làm những việc tầm thường nhỏ bé trong đời sống hằng ngày để chứng tỏ lòng con yêu mến Chúa.
---------------------------
Chấm nối chấm ...
Bấy giờ, người quản gia liền nghĩ bụng: ‘Mình sẽ làm gì đây? Vì ông chủ đã cất chức quản gia của mình rồi. Cuốc đất thì không nổi, ăn mày thì hổ ngươi. Mình biết phải làm gì rồi, để sau khi mất chức quản gia, sẽ có người đón rước mình về nhà họ!’.
Anh ta liền cho gọi từng con nợ của chủ đến, và hỏi người thứ nhất: “Bác nợ chủ tôi bao nhiêu vậy?”. Người ấy đáp: “Một trăm thùng dầu ôliu”. Anh ta bảo: “Bác cầm lấy biên lai của bác đây, ngồi xuống mau, viết năm chục thôi”.
Rồi anh ta hỏi người khác: “Còn bác, bác nợ bao nhiêu vậy?”. Người ấy đáp: “Một ngàn giạ lúa”. Anh ta bảo: “Bác cầm lấy biên lai của bác đây, viết lại tám trăm thôi”.
Và ông chủ khen tên quản gia bất lương đó đã hành động khôn khéo. Quả thế, con cái đời này khôn khéo hơn con cái ánh sáng khi xử sự với người đồng loại.
QUẢN GIA KHÔN NGOAN
Cũng là người làm quan, nhưng có vị tận lòng vì dân vì nước; có kẻ lại cơ hội, tham nhũng, bòn rút của công. Cũng là người giàu, có người dấn thân làm từ thiện bác ái, có người đắm mê tiền tài, kể cả bóc lột công nhân nghèo khó. Trong Cựu ước, ngôn sứ Amốt đã tố cáo những gian lận do lòng tham của những người giàu thời ông: Người giàu có nóng lòng chờ đợi cho qua ngày lễ nghỉ để họ có thể lường gạt và bóc lột người nghèo.
Đức Giêsu khen người quản gia bất lương, vì anh ta biết tận dụng cơ hội, nhạy bén với thời cuộc và hành động kịp thời khi bị thất sủng. Người nói thêm: Hãy dùng tiền của bất chính mà tạo lấy bạn bè, phòng khi hết tiền bạc, họ sẽ đón rước các con vào nơi ở vĩnh cửu. Nghĩa là, con cái ánh sáng cần phải xử sự cách khôn khéo sao cho tiền bạc không trở thành thế lực thống trị như ông chủ, nhưng chỉ là phương tiện nhằm phục vụ con người: Chia sẻ tạo mối tương quan bằng hữu, hầu làm nên công phúc mà mua Nước Trời.
Chúng ta đều là những quản gia của Chúa, vì tất cả những gì chúng ta có đều do lãnh nhận từ Người. Điều quan trọng là chúng ta có biết sử dụng của cải ở đời này để mua lấy đời sống vĩnh cửu hay không. Ta cũng phải học cách khôn ngoan, biết tận dụng mọi cơ hội Chúa ban để tích góp cho mình một gia tài tinh thần không thể hư hoại: nhân đức, ân sủng từ các bí tích, công phúc và Lời hằng sống của Đức Giêsu.
Người quản gia trung tín và khôn ngoan phải biết nhạy bén, tìm kiếm, sinh lời những giá trị vĩnh cửu, để mai ngày, chính những giá trị ấy sẽ đón rước người quản gia trung tín và khôn ngoan vào hưởng vinh phúc. Đó là cách xử sự khôn khéo của con cái sự sáng.
Lạy Chúa, của cải, lạc thú, danh vọng ở đời nhiều lần làm chúng con mê muội. Xin ban ơn khôn ngoan, để chúng con biết chọn Chúa, là hạnh phúc vĩnh cửu của chúng con.
Đã đọc: 2367 |