Tin Vui
MỞ RỘNG | THU GỌN

Suy niệm Tin Mừng
Thứ Ba tuần lễ 5  Mùa Phục Sinh    Bình an của lòng thương xót (Ga 14,27-31a)     
Thứ Hai tuần lễ 5  Mùa Phục Sinh    Vâng lời vì yêu mến (Ga 14,21-26)     
CN 5 PS  Năm B    Ở lại trong Chúa (Ga 15,1-8)     
CN 5 PS  Năm B    Nếu hạt lúa chết đi, nó mới sinh nhiều hạt khác      (Lm. Trầm Phúc)
CN 5 PS  Năm B    Giao ước mới      (Lm. Giuse Nguyễn Văn Lộc)
CN 5 PS  Năm B    Xin tôn vinh danh Cha      (Gm. Phêrô Kiều Công Tùng)
Thứ Bảy tuần lễ 4  Mùa Phục Sinh    Gặp gỡ Thiên Chúa (Ga 14,7-14)     
Thứ Sáu tuần lễ 4  Mùa Phục Sinh    Tình yêu trọn vẹn (Ga 14,1-6)     
Thánh Mác-cô, tác giả Tin Mừng (25/4)  Mùa Phục Sinh    Cần được Chúa Kitô lấp đầy ! (Mc 16,15-20)     
Thứ Tư tuần lễ 4  Mùa Phục Sinh    Lời Chúa là ánh sáng đời tôi (Ga 12,44-50)     
Thứ Ba tuần lễ 4  Mùa Phục Sinh    Thuộc về đoàn chiên Chúa (Ga 10,22-30)     
Thứ Hai tuần lễ 4  Mùa Phục Sinh    Kẻ quen người lạ là ai ? (Ga 10,1-10)     
CN 4 PS  Năm B    Đẹp người đẹp đạo (Ga 10,11-18)     
CN 4 PS  Năm B    Nghe - Biết - Theo      (Lm. Trịnh Ngọc Danh)

Tìm kiếm nhanh
Theo tên bài hát
A B C D Đ E F G
H I J K L M N O
P Q R S T U Ư V
W X Y Z 0   9
Theo ca sĩ
A B C D Đ E F G
H I J K L M N O
P Q R S T U Ư V
W X Y Z 0   9

Tìm kiếm audio
Tìm
Theo
Tìm chính xác
Gần chính xác

Công cụ nghe nhạc

Để nghe nhạc, computer của bạn cần có:


Thống Kê
Nhạc phẩm: 5333
Số Ca Sĩ: 206
Thành viên: 360
Thành viên mới:
anhmayly
Đang online: 101
Khách: 101
Thành viên: 0
Lễ Thánh Phêrô và Phaolô  TN

Phêrô Tông đồ

Ông là người được nhắc đến nhiều nhất ở trong Tin Mừng. Trong bảng danh sách các Tông Đồ ông là người đứng đầu.

Người ta thường nghĩ rằng Phê-rô là một con người nhiều khuyết điểm nhất. Điều đó không hoàn toàn sai bởi vì ông đã có nhiều hàng động hăng hái nhất và cũng có nhiều hành động sai lầm nhất. Nhiều người nhìn ông như một con người bốc đồng. Nhưng nếu xét cho kỹ chúng ta thấy ông là một con người nổi bật nhất, sáng chói nhất và có nhiều khả năng nhất.

A- Ngay từ trước khi gặp Chúa ông đã là nhà lãnh đạo trong công cuộc chài lưới. Ông ra lệnh cho mọi người. Và khi thành tông đồ ông là người nổi bật nhất trong Tân Ước.

Một cách tổng quát người ta thấy ông là người luôn mở miệng đầu tiên và hành động trước nhất. Ông nóng bỏng, hăng say, cực đoan, hướng ngoại. Đó là những điều mà người ta có thể thấy rất rõ nơi ông. Nhưng có một điều mà người ta khó thấy đó là sự khiêm nhường của ông. Chính lòng khiêm nhường này đã làm cho ông trở thành một vị thánh lớn. Ông không xử dụng khả năng để tìm lợi lộc cho mình. Chính ông ông cũng biết rằng ông còn nhiều thiếu xót. Điều này đã hiện rõ ngay trong lần đầu tiên chúng ta gặp ông.

Chúng ta gặp ông lần đầu tiên trong Tin Mừng của Luca 5,4-6. Hôm đó ông cùng bạn bè vừa đi chài lưới về. Suốt một đêm họ không được gì cả. Họ mệt mỏi, rã rời, chán nản. Hôm đó Chúa đến giảng ở bên bờ hồ Giênêgiareth. Giảng xong Ngài bảo Simon: " Ra khơi mà thả lưới bắt cá" Dĩ nhiên là Simon Phê-rô phản kháng: "Thưa Thầy, suốt một đêm chúng tôi vất vả mà không được gì (Rồi ông đổi ý) nhưng nếu Thầy bảo thì tôi thả" (Lc 5,4-6).
Sau một đêm thất bại, họ lại đi thả lưới và bắt được một mẻ cá thật lớn, lớn đến độ suýt nữa thì rách cả lưới.

Tất cả mọi người đều xúc động. Thế nhưng chỉ có một mình Phê-rô chạy đến quí mọp ở dưới chân của Chúa và thưa với Ngài:"Lạy Ngài, xin hãy tránh xa con vì con là một người tội lỗi" (Lc 5,8).

Ông không chịu nổi sự hiện diện của Chúa. Ông cản thấy mình nhỏ bé, thấp hèn, bất xứng.

Chúa nhìn thấy thật rõ lòng khiêm nhường thật chân thành của ông và Ngài đã biến ông thành thuyền trưởng trên con thuyền chài lưới mới: "Đừng sợ. Từ nay con sẽ là kẻ chài lưới bắt người"

B- Rồi một đêm kia, Phê-rô cùng với các môn đệ đang lênh đênh trên biển. Hôm đó lại sóng to gió lớn. Bỗng dưng họ thấy một bóng người đang từ từ tiến đến. Tất cả mọi người đều hoảng sợ. Họ có cảm tưởng là họ thấy "ma". Phê-rô cũng hoảng sợ nhưng khi thấy "bóng ma" lên tiếng: "Thầy đây đừng sợ" (Mt 14,27-30) thì ông bốc đồng dám nghĩ rằng ông cũng có thể làm được điều Thầy làm cho nên ông thưa với người vừa lên tiếng: "Thưa thầy, nếu quả thực là Thầy thì xin truyền cho con được đi trên mặt nước mà đến cùng Thầy"

Chúa nói: "Hãy đến đây"

Và Phê-rô bước xuống khỏi thuyền, không cần suy nghĩ và ông bước đi, đi trên mặt nước mà cứ như đi trên dất liền. Nhưng rồi bất chợt ông nghĩ đến truyện ông đang làm. Thật là lạ đời, chưa bao giờ thấy, chưa bao giờ nghe. Thật là không hợp lý tí nào và bỗng ông đâm sợ. Ông bắt đầu bị lún xuống: "Thưa Thầy, xin thầy cứu con với"
Chúa Giêsu đến đỡ ông và đưa ông về thuyền. Rõ ràng là ông đã tin tưởng trước hết và rồi ông cũng lại sa ngã trước hết.

C- Lần khác Chúa muốn hỏi các môn đệ của Ngài xem sau gần 3 năm trời sống với Chúa, được thấy những việc Chúa làm các ông nghĩ gì về Ngài: "Còn các con, các con nghĩ Thầy là ai?" (Mt 16,15-23). Phê-rô mở miệng trả lời ngay, không một chút do dự: "Thầy là Đấng Kitô Con Thiên Chúa hằng sống"
Chúa Giêsu cho mọi người biết rằng câu nói đó không phải là từ con người của Phê-rô nhưng là từ Thiên Chúa mà ra: " Không phải máu thịt đã mạc khải cho con nhưng là Cha Thầy, đấng ngự trên trời" Rồi Ngài thêm:" Con là Phê-rô, là Đá trên đá này Thầy sẽ xây Giáo Hội của Thầy và quyền lực của âm phủ sẽ không tắng nổi"(Mt 16,18).

Ngài vừa tuyên bố cho ông biết ông là Đá thì ngay sau đó tảng đá lại nát ra thành cát liền.

Chúa Giêsu nói cho các môn đệ biết về sự thương khó của Ngài. Ngài sẽ phải đau khổ và phải chết. Phê-rô không muốn tin điều đó. Ông đã lên tiếng cả ngăn:"Thưa Thầy chuyện ấy đâu lại xẩy ra với Thầy được"

Và Chúa đã phải nặng lời với ông:" Xéo ra đàng sau ta ! Đồ satan. Ngươi là cớ cho ta vấp phạm. Vì ý tưởng của ngươi không phải là của Thiên Chúa mà là của loài người" (Mt 16,21-23).

Con người Phê-rô là như thế. Vài phút trước ông được Chúa đưa ông lên đến trời. Còn vài phút sau ông biến thành dụng cụ của Satan. Ông đã sa ngã biết bao nhiêu lần trước khi trở nên đá tảng rắn chắc.

D- Sau ba năm trời theo Chúa ông tự nghĩ rằng giờ đây mình đã có thể tự hào về sự vững chắc
Ông có thể mang tên Đá mà không mắc cở.

Ông cảm thấy mạnh mẽ vững vàng trong đức tin.
Bây giở không có gì có thể lay chuyển được ông. Ông xứng đáng là thủ lãnh trong nhóm tông đồ.

Chính vì thế mà ông cảm thấy tự ái khi Chúa dùng lời Kinh Thánh mà cảnh cáo các ông :"Hết thảy các ngươi sẽ vấp ngã vì ta như đã có lời viết: Ta sẽ đánh kẻ chăn chiên và đàn chiên sẽ tán loạn" (Mt 14, 27-31).

Phê-rô đáp lại như một lời thách thức :"Dù cho mọi người có vấp ngã đi nữa nhưng con thì không bao giờ".

Ông quả quyết với Chúa như vậy, Ông sẽ không chối Chúa. Và dù cho có chuyện gì xẩy ra, Ông cũng sẽ không đào ngũ.

Ông vừa nói dứt lời thì Chúa quay về phía ông và nói:"Thầy bảo con, chính con hôm nay, nội đêm nay, trước khi gà gáy hai lần con đã chối Thầy 3 lần".

Câu nói dịu dàng nhưng chắc như bắp của Chúa làm cho Phê-rô bực tức. Ông quả quyết lại một lần nữa:"Dù có phải cùng chết với Thầy con cũng sẽ không chối Thầy".

Viên đá này quyết sẽ không bao giờ sụp đổ.
Thế nhưng chuyện gì xẩy ra trong đêm hôm ấy mọi người chúng ta vẫn còn nhớ. Đêm hôm ấy không ai bắt ông phải chết với Chúa. Đêm hôm ấy không một quyền bính nào trao hỏi. Chỉ có mấy người đầy tớ của vị thượng tế, hai nữ một nam. hỏi chuyện một cách bâng quơ.

Họ nói :"Người này cũng ở trong nhóm"

Thế là ba lần ông chối. Ông thề bán mạng :"Tôi không biết người đó"

Ôi đá tảng ! Ôi Phê-rô ! Ông đã thề sống thề chết. Ông đã quả quyết sẽ không bao giờ chối bỏ Ngài…

Thế mà bây giờ…???

Rồi gà gáy, rồi ông nhớ lại lời của Thầy."Trước khi gà gáy hai lần…"

Đúng lúc ấy (Luca nói thật rõ):"Ngay lúc ấy khi ông còn đang nói, thì gà liền gáy và Chúa quay lại nhìn Phê-rô" (Lc 22,60).

Chúa Giêsu xuất hiện với tiếng gà gáy. Những lời nhắn nhủ của Chúa tràn về ký ức của ông.

Rồi ngay lúc ấy trên cầu thang Chúa bị xỉ vả, bị đánh đòn nhưng Ngài biết Phê-rô đang ở phía dưới. Ngài nhìn xuống. Ánh mắt của Chúa dừng lại trên Phê-rô. Phê-rô nhìn lên. Thế là hai cặp mắt gặp nhau. Phê-rô hiểu ngay, không cần phải suy nghĩ. Ngài đã biết tất cả. Phê-rô không chịu đựng nổi nữa. Ông cắn chặt đôi môi. Nước mắt ông rào ra. Ông chạy ra khỏi pháp đình, ra khỏi cổng, đi cho khuất mắt hết mọi người.

Tâm hồn ông nặng chĩu. Cảm xúc ông dâng trào. Ông cảm thấy mình bị bể vụn ra như thanh gỗ mục. Đá bây giờ đã thành cát.

Đêm hôm ấy một biến cố thật lớn đã xảy ra với Phê-rô. Một biến cố thật trọng đại. Một biến cố khiến ông thay đổi. Một biến cố khiến ông trở lại nếu chúng ta có thể nói như thế.

Đúng là một cái gì đó đã chết đi trong ông.

Vâng đã chết rồi niềm tự cao, tự mãn.
niềm tự tin quá mức
sự lên mặt vênh váo
một sức mạnh tưởng chừng như to lớn mà ông tự gán cho mình.

Ông ngỡ mình là đá không gì lay chuyển được. Ai ngờ ông chỉ là cát bụi.Thật là mỉa mai, thật là khôi hài. Bây giờ ông mới nhận ra điều đó. Ông tự cảm thấy xấu hổ với chính mình. Ông ăn không ngon, ngủ không yên. Lương tâm ông gậm nhấm lỗi lầm của ông. Ông tự hỏi không biết Chúa có tha thứ cho ông không? Ông nhớ lại đã có lần Chúa dạy phải tha thứ không đến bảy lần mà phải đến bảy mươi lần bảy.

Thế rồi đùng một cái ông nghe tin xác của Chúa không còn trong mộ. Ông vội chạy ra ngôi mộ trống cùng với Gioan.

Rồi người ta nói với ông.

Rồi Chúa hiện ra với các tông đồ. Ông chỉ biết đứng đó. Trước kia ông nông nổi, ông ăn to nói lớn - Bây giờ ông cúi đầu lặng thinh. Ông không dám mở miệng vui mừng.

Rồi ông trở về Galilê, trở về với chài lưới, trở về với quê quán xưa, trở về với con đường xưa, lối sống xưa để cố quên đi những dày vò, cố quên đi những lần vấp ngã.

Đêm hôm ấy họ không bắt được con cá nào…rất phải giống như lần đầu tiên lúc họ mới gặp Chúa. Rồi có một người đứng đó. Người ấy bảo đem lưới mà thả bên phải mạn thuyền. Họ làm như thế và bắt được rất nhiều cá. Gioan thốt lên:"Thầy đó" (Ga 21,1-7)

Phê-rô choáng váng. Ông vội khoác áo vào, nhảy xuống khỏi thuyền bơi thật nhanh lên bờ.
Thầy đã gầy lửa và bảo họ lấy cá.
Phê-rô vội vàng thi hành. Ông không dám hỏi một lời.

Sau bữa ăn Chúa phá vỡ im lặng. Ngài quay về phía Phê-rô. Ông vẫn im lặng. Chúa hỏi :"Simon con Gioan, con có yêu mến Thầy hơn những người này không?.(Chúa gọi ông bằng tên riêng của ông chứ không gọi bằng tên Chúa đặt: Phê-rô : Đá)
Ông cảm thấy như đau nhói ở trong lòng. Trả lời với Thầy làm sao bây giờ. Ông còn có quyền nói là ông yêu Chúa nữa hay không. Dù sao thì ông cũng không thể nói trái với sự thật. Ông để cho Chúa phán xét:"Thưa Thầy, thầy biết con yêu mến thầy"
Vâng có những điều người đời không thể biết nhưng Chúa biết. Ông không nói láo. Một con người đã có lần phản bội, đã có lần chối Chúa, đã có lần rất tầm thường như ông làm sao mà có thể dám quả quyết. Nhưng tự trong thâm tâm, tự trong đáy lòng ông vẫn thấy còn tồn tại lòng ông yêu mến. Ông nói rất thật.

Chúa lại nhìn ông một lần nữa rồi Ngài lại lập lại cũng một câu hỏi trên: "Simon con Gioan, con có yêu mến Thầy hơn những người này không?.
Ông cũng lại lập lại câu trả lời như ông đã trả lời ở trên."Thưa thầy có. Thầy biết rằng con yêu mến Thầy"

Rồi lần thứ ba Chúa hỏi lại để được nghe lại một lần nữa lời tuyên xưng tình yêu của một kẻ được Chúa yêu thương nhất nhưng cũng đã vấp phạm nhiều nhất.

"Simon con Gioan, con có yêu mến Thầy không?.
"Thưa Thầy, thầy biết mọi sự. Thày biết rằng con yêu mến thầy"

Ba lần ông chối Ngài,

Ba lần Ngài cho ông cơ hội để nhắc lại tiếng nói tình yêu. để tuyên xưng lòng tin tưởng của mình.
Không một lời rầy la
Không một lời trách móc
Không một lời buộc tội
Chỉ là cơ hội để xác định lại mối dây liên hệ yêu thương.

Đó là cách Chúa cư xử với những kẻ khiêm nhường và rồi sau đó ông bắt đầu một đoạn đời mới.
"Hãy chăn giữ các chiên của ta"

Phê-rô được sai đi đến Giêrusalem, trở về chính nơi ông đã vấp ngã và lúc này ông đủ can đảm để không phản đối.

Ông vâng lời trở về Giêrusalem và ở đó lần đầu tiên ông rao giảng là rao giảng cho những người đã hò la muốn giết chết Thầy của mình.

Ông dùng khả năng của ông để đem về cho Chúa 3000 tín hữu sau bài giảng đầu tiên.

Ông phải đối diện với gian nguy, bắt bớ.
Trước kia ông run sợ trước câu hỏi của một nữ tì.
Giờ đây ông đối diện với cả một đám đông mà không run rẩy.

Tảng đá đã bắt đều kết tinh.

Và sau này mỗi lần ông ở bên bờ sa ngã thì sự hiện diện của Thầy lại kéo ông về thực tế.
Câu truyện truyền kỳ về những ngày chót của cuộc dời ông chắc chắn cũng chứa đựng ít nhiều sự thật. Ông đến Roma trong thời kỳ bắt đạo. Lúc cơn bách đạo dâng cao, ông đã sợ hãi và muốn lẩn trốn nhưng vừa ra khỏi thành thì ông gặp một người vai mang thập giá đang đi hướng về phía thành.
Ông hỏi :"Quo vadis : Người đi đâu đó?"
Người ấy trả lời :" Ta đi vào Roma để cho người ta đóng đinh một lần nữa"

Phê-rô quay đầu trở lại. Ông vào Roma và chịu tử đạo tại đó. Truyền thống kể rằng ông cảm thấy không xứng đáng được đóng đinh như thầy nên ông xin được chết trên thập giá trong tư thế đầu lộn ngược xuống đất.

Ông thực hiện đúng lời của Chúa:"Khi về già ngươi sẽ dang tay ra, người khác sẽ thắt lưng cho và lôi ngươi đi đến nơi ngươi không muốn" (Ga 21,18-19)

Và cuối cùng tảng đá của Giáo Hội đã được kết tinh.
Vì cuối cùng ông đã hiểu được rằng:
Hiến thân vì Chúa là lãnh nhận
Nô lệ cho Chúa là tự do
Và chết với Chúa là sống mãi.

Đã đọc: 817


15 bài mới hơn
Lễ Thánh Phê-rô và Phao-lô,tông đồ  TN     Hiệp nhất xây dựng Hội Thánh (Mt 16,13-19)

Thánh Phê-rô và Phao-lô, tông đồ  TN     Cảm nghiệm đức tin (Mt 16,13-19)

Lễ Thánh Phêrô và Phaolô  TN     Niềm tin của Phêrô (Mt 16,13-19)

Thánh Phêrô và Phaolô  TN     Đức tin

Thánh Phê-rô và Phao-lô  TN     HIệp nhất xây dựng Hội Thánh (Mt 16,13-19)

Lễ thánh Phêrô và Phaolô  TN     Thánh Phaolô

Thánh Phê-rô và Phao-lô, tông đồ  TN     Kỳ quan của Thiên Chúa (Mt 16,13-19)

Lễ thánh Phêrô và Phaolô  TN     Hai con người

Lễ thánh Phêrô và Phaolô  TN     Cùng một đức tin (Mt 16,13-19)

Thánh Phê-rô và Thánh Phao-lô, tông đồ   TN     Trông cậy vào sức mạnh của ơn Chúa (Mt 16, 13-19)

Thánh Phê-rô và Phao-lô, tông đồ, tử đạo (29/6)  TN     Cảm nghiệm đức tin (Mt 16,13-19)

Thánh Phê-rô và Phao-lô, tông đồ  TN     Hai trụ cột của Hội Thánh (Mt 16,13-19)

Lễ Thánh Phêrô và Phaolô  TN     Thánh Phaolô Tông Đồ

Lễ Thánh Phêrô và Phaolô  TN     Thánh Phêrô và Phaolô tông đồ

Lễ Thánh Phêrô và Phaolô  TN     Phêrô và Phaolô

15 bài cũ hơn
Lễ Thánh Phêrô và Phaolô  TN     Một đức tin

Lễ Thánh Phêrô và Phaolô  TN     Giáo Hội

Thánh Phêrô và Phaolô  TN     Hiệp nhất xây dựng Giáo Hội (Mt 16,13-19)



Đăng nhập

Nhớ cookie?

Quên mật khẩu
Đăng ký mới

Hình thành viên


phamngochuy

Bài Mới Đăng
CN 4 PS B: Thương ... người mục tử
CN 4 PS B: Những tấm gương của người ...
CN 4 PS B: Hy sinh cho đoàn chiên
CN 4 PS B: Tôi biết chiên của tôi
CN 4 PS B: Mục tử khao khát cống hiến ...
CN 4 PS B: Sứ mệnh của Chúa Giêsu
CN 4 PS B: Thí mạng sống vì chiên
CN 4 PS B: Tình yêu của nghe - biết - hy ...
CN 3 PS B: Bình an
CN 3 PS B: Nỗi sợ

Nghe nhiều tháng 04
Chúa đã đến
Lễ Phép Rửa C: Hãy sống xứng danh Kitô ...
CN 2 MV A: Dọn đường cho Chúa đến
Lễ Chúa Ba Ngôi A: Mầu nhiệm tình yêu
CN 17 TN C: Kiên trì cầu nguyện
CN 28 TN A: Cái ăn cái mặc
Mùng 2 Tết: Đạo hiếu
CN 4 PS A: Ơn gọi linh mục và tu sĩ
Lễ Thánh Giuse: Làm theo Lời Chúa dạy
CN 26 TN A: Sống công chính

Đọc nhiều tháng 04
Anh yêu em khác mọi người
Nhắc lại chuyện cũ
Cuộc lữ hành đức tin
Chú thỏ tinh khôn
Hãy cảnh giác trước lời nói của phụ ...
Còn anh thì sao ?
Khiếu kiện
Ly dị, trò chơi
I'm sorry (Xin lỗi)
Vinh quang Đức Mẹ Maria


Album mới

 CN 5 Phục Sinh năm B 3

 CN 4 Phục Sinh năm B 3

 CN 3 Phục Sinh năm B 3


  Dòng Đa Minh Việt Nam
  Vietcatholic
  Kinh Thánh Các Giờ ...
  Gx. Đa Minh
  Dòng Đồng Công
  Công Giáo Việt Nam
  Tuổi mực tím

Trang chủ -|- Thành viên -|- Hướng Dẫn Sử Dụng -|- Tìm Kiếm