Thứ tha
Về vấn đề tha thứ cho nhau, nói thì dễ mà làm thì rất khó. Bản tính tự nhiên của con người là dễ nổi giận khi có ai xúc phạm đến danh dự hay quyền lợi của mình và khó lòng bỏ qua lỗi lầm của kẻ khác. Quả thực, cái khuynh hướng trả thù như tiềm ẩn từ muôn thuở trong lòng dạ con người. Quan sát một đứa trẻ bị vấp ngã trong lúc chơi đùa, chúng ta dễ dàng nhận ra cái khuynh hướng ấy ngay. Ðứa trẻ bật khóc vì ngã đau, nhưng nếu có người lớn đưa tay ra mà đánh gió chỗ nó vừa ngã, thì đứa trẻ sẽ nín khóc được ngay. Nó cảm thấy hả dạ vì đã được báo thù.
Phim ảnh và sách báo cũng xoay quanh những đề tài hận nước, thù nhà luôn lôi cuốn được người xem. Nhất là khi kết cục của phim hay câu chuyện lại là hận đã rửa và thù đã trả thì người xem mới vừa lòng. Xem thế đủ biết cái khuynh hướng báo thù là điều rất tự nhiên và gần gũi với những phản ứng sơ đẳng của con người. Tha thứ là đi ngược lại với khuynh hướng ấy và chắc chắn đó chẳng phải là chuyện dễ dàng gì.
Nhưng với kinh nghiệm sống, con người đã khám phá ra và nhìn nhận rằng : hận thù chẳng có lợi lộc gì. Nếu nó làm cho người ta được thỏa mãn nỗi căm hờn hay nỗi tức giận thì đồng thời nó cũng đem lại biết bao hậu quả tồi tệ : những thiệt thòi, mất mát về vật chất lẫn tinh thần; những nỗi khổ tâm, sự giằng co, ray rứt đem lại những bất ổn cho cuộc sống. Ðàng khác, hậu quả của nó còn kéo dài theo thời gian, có khi mỗi ngày thêm chồng chất nữa.
Ý thức được như vậy, con người mong tìm một giải pháp cho vấn đề này. Ðó chính là tha thứ. Ðúng vậy, tha thứ sẽ là cách tốt nhất để tháo gỡ những thất lợi vừa kể vừa làm cho lòng mình được thanh thản, bình an: "Lấy oán báo oán, thì oán thù sẽ chồng chất, lấy đức báo oán, oán sẽ tiêu tan". Giáo lý nhà Phật đã dạy thế. Hay lời khuyên của một đấng thánh: "Cách trả thù hay nhất đối với kẻ làm khổ mình, là đừng giống họ". Xưa cũng như nay biết bao người không theo một tôn giáo nào, đã sống và hành sử như vậy. Ðây cũng là điều Ðức Giêsu dạy chúng ta trong bài Tin Mừng hôm nay. Nhưng điều đặc biệt và quan trọng Chúa lưu ý chúng ta, là chúng ta đối xử với anh em thế nào, thì Chúa cũng đối xử với chúng ta như vậy.
Tội lỗi chúng ta xúc phạm đến Chúa vừa nhiều vừa nặng nề, dường như không thể tha thứ được, nhưng Chúa đã tha thứ cho chúng ta. Trong khi đó những lỗi phạm của anh em với ta, dù thế nào chăng nữa cũng không đáng gì, so với tội lỗi chúng ta xúc phạm đến Chúa, thế mà chúng ta chấp nhất, tê tiện, không tha thứ. Nếu vậy chúng đừng trông mong Chúa tha thứ cho chúng ta. Bởi vì tính cách tha thứ của đạo chúng ta là tha thứ như mình đã được tha thứ : phải thương xót người khác như mình đã được Chúa xót thương. Ðó là điều kiện chúng ta cam kết với Chúa trong Kinh Lạy Cha: "Xin tha nợ chúng con như chúng con tha kẻ có nợ chúng con", nghĩa là chúng ta xin Chúa tha thứ những tội lỗi của chúng ta giống như cách thức chúng ta tha lỗi cho người khác. Nếu chúng ta không tha thứ thì Thiên Chúa cũng sẽ không tha thứ cho chúng ta.
Trong cuộc sống đạo, có nhiều phương thế giúp chúng ta gặp gỡ Chúa, gần gũi với Chúa, như cầu nguyện, suy niệm Lời Chúa, lãnh nhận các bí tích. Nhưng cũng có một phương thế không kém phần hữu hiệu, đó là sự tha thứ cho nhau. Vì với cái nhìn đức tin, khi chúng ta tha thứ lỗi lầm cho anh em, thì chính lúc ấy tâm hồn chúng ta cảm thấy gần gũi hơn, thân mật hơn với Chúa, nhờ vào thái độ của chúng ta giống như cách ứng xử của Chúa.
Vậy chúng ta hãy suy nghĩ xem : tôi có để lòng thù oán đối với những ai nói xấu hay làm thiệt hại về danh dự và vật chất của tôi hay không? Hiện giờ tôi đang buồn giận ai không? Ðể thực hành tha thứ như Lời Chúa dạy, tôi quyết tâm sẽ làm gì với họ trong những ngày này? Chúng ta chỉ xứng đáng dâng lễ, nếu chúng ta biết làm hòa với những ai đang bất hòa với mình, hoặc sẵn sàng tha thứ những lỗi lầm của kẻ khác đối với mình. Xin Chúa trợ giúp chúng ta.
Đã đọc: 1033 |